XÁC BẰNG LĂNG



Ngày hôm nay ai trở thành chú rể
Khoát lên mình bộ cánh trắng mới toanh
Có một người đứng bên ngoài rơi lệ
Nghe đắng cay - cay đắng chực hoành hành !
Em bước đi trên con đường quen thuộc
Bằng lăng xưa vẫn nở kín vừng trời
Chân dẫm nát bao xác hoa tim tím
Lòng nghẹn ngào : có đau không hoa ơi !
 

Trái tim ấy có như hoa không nhỉ
Có biến thành muôn vạn cánh rơi rơi
Rồi khô héo rồi thả mình theo gió
Ngốc ! Quên đi ! Đừng nghĩ chuyện xa vời !
Chợt sấm chớp rồi ào ào mưa đổ
Cuốn trôi đi bao xác tím bằng lăng
Em nhắm mắt nhận ra mình đang khóc
Hoa hay em cất tiếng nói muộn màng !

Bài đăng phổ biến từ blog này

GIÒ CHẢ TUYẾT